Wednesday, August 29, 2012

SƠN TRUNG * ÔNG TỔNG LỰU

92. ÔNG TỔNG LỰU

Ông Tổng Lựu ở cổ thành Quảng Trị là nhà hào phú lâu đời. Nhà cửa to lớn, con cháu mỗi người một căn ba gian hai chái hoặc năm gian hai chái quây quần xung quanh ngôi nhà tổ. Trong nhà ông rơm chất thành mấy đống cao như núi. Rơm dùng cho trâu bò ăn, trải cho trâu bò và heo nằm cho khô ráo. Rơm cũng dùng để nấu ăn. Người nhà hàng ngày rút để đun nấu, dần dần thành một cái lỗ lớn. Có con hồ tới ở trong đó, thường hiện hình là một ông già lui tới chuyện trò với ông Tổng . Một hôm con hồ mời chủ nhân tới uống rượu, ông Tổng nhận lời. Hồ mời ông Tổng chui vào trong đống rơm. Ông Tổng người to cao, mập mạp chui vào khó khăn nhưng nể lời khách mà phải theo.

Vào trong thì thấy nhà cửa hoa lệ, vừa ngồi xuống thì trà rượu thơm ngát dâng lên, chỉ có ánh sáng mờ mờ không biết là ngày hay đêm. Uống rượu xong trở ra thì nhà cửa đều biến mất. Ông già cáo cứ tối đi sáng về, không thể theo vết được. Ông Tổng hỏi ông đi đâu, ông ta đáp là bạn bè mời đi uống rượu, ông Tổng xin theo cùng, ông ta không cho, nài nỉ mãi mới ưng thuận. Bèn nắm tay ông Tổng kéo lướt đi như gió, khoảng nấu chín nồi cơm thì tới một nơi thành thị. Vào quán rượu thì thấy khách khứa rất đông, ăn uống cười nói ồn ào. Ông Tổng quan sát kỹ thì ra đó là Hương giang tửu lâu ở Huế.

Con gái của ông Tổng tên là Ba Lụa lấy chồng ở Thanh Hóa bị hồ quấy phá. Chúng ném quần áo của hai vợ chồng ra giữa nhà, ném nồi niêu soong chảo sang nhà hàng xóm, quăng bàn ghế ra sân. Đại khái cứ phá phách như thế. Người nhà chịu không nổi chửi rủa ầm lên, cô Ba ngăn lại, nói coi chừng hồ nghe. Hồ ở trên không lên tiếng "Ta đã nghe thấy rồi”. Từ đó lại phá phách tệ hại hơn. Một hôm hai vợ chồng cô Ba đang ngủ , hồ vào vơ ráo cả quần áo đi. Hai người cứ trần truồng ngồi co ro trên giường nhìn lên trời khấn khứa thảm thiết. Chợt có cô gái từ cửa sổ chui vào ném trả quần áo lên giường, nhìn thấy không cao lớn lắm, mặc quần áo đỏ. Vợ chồng mặc xong quần áo chắp tay nói:- "Thượng tiên có lòng giáng lâm, xin đừng quấy phá, hãy làm con nuôi của ta được không?". Hồ đáp: "Tuổi ta còn lớn hơn ngươi, sao dám láo lếu tự tôn như vậy hả?” Cô Ba lại xin làm chị em gái, hồ ưng thuận, từ đó sai gia nhân gọi hồ là cô Cả Hồ.

Lúc ấy công tử họ Vương ở Động Hải có hồ ở trên lầu, thường chuyện trò với người. Cô Ba hỏi có quen biết không, hồ đáp "Đó là chị ruột của ta, sao lại không quen biết?". Cô em dâu của cô Ba nói: -"Chị ruột ngươi không quấy phá người, sao ngươi không học theo như thế?". Hồ tức giận bèn phá phách cô em dâu hơn trước. Giày tất trâm vòng cứ đem vứt ra đường, tới bữa ăn thì cứ thấy trong chén có chuột hoặc cứt đái.

Cô Ba khấn khứa: -"Các cháu trong nhà đều gọi là cô sao ngươi lại cư xử không ra bậc Tôn trưởng như vậy?" Hồ nói "Ngươi bảo em chồng bỏ vợ, để ta làm em dâu ngươi thì mới ở yên được". Người em dâu chửi:- "Con đĩ hồ không biết xấu hổ, định giành chồng của người ta à?". Lúc ấy người em dâu đang ngồi nấu cơm, đun bếp bằng rơm, bỗng rơm bốc ngọn làm cháy tóc tai, áo quần của người em dâu.


Thời bấy giờ tại miếu Thiên Mẫu ở Hoành Sơn có thầy pháp Ba Lắm giỏi bùa chú, cô Ba đem lễ vật tới mời về. Thầy lấy kim nhũ và đơn sa vẽ lên vải đỏ làm bùa, ba ngày mới xong. Vẽ xong, thầy gián bùa khắp trong nhà, bắt ấn quyết. Bỗng chốc trên rường nhà hiện lên một thiếu nữ hình dáng bé nhỏ, giơ tay chỉ mặt thầy mà mắng:
-Tại sao ngươi quấy phá ta?
Thầy trả lời:
-Ta theo chính giáo, một lòng thế thiên hành đạo, trừ gian diệt ác cho nhân dân!
Cô gái cười mà bảo:
-Ngươi nói thế thiên hành đạo, trừ gian diệt ác, sao ngươi không dám đem cái gươm gỗ của ngươi chém bọn vua chúa bán nước buôn dân, và bọn quan lại cướp đất dân oan? Nói xong , cô gái cười ha hả rồi biến mất.

Con Hồ ly này tức giận , luôn theo dõi thầy Ba để chơi khăm một vố. Một hôm, tại Hà Tĩnh có một nhà kia bị hồ ly quấy phá. Chủ nhà là một trung niên thiếu phụ góa chồng, ở với con dâu cũng góa chồng, bèn mời thầy Ba đến làm phép trừ yêu. Thầy lập đàn cúng tế Thượng Đế, Thái thượng Lão Quốc và Trương Thiên sư. Sau khi cúng tế, thầy vẽ bùa, bắt quyết, múa gươm xong thì đêm đã khuya. Gia chủ bưng ra một con gà luộc , và hai đĩa xôi và ba quan tiền ra hậu tạ (2).

Thấy trời lạnh, bà chủ mời thầy nán lại uống vài chén rượu cho ấm bụng. Trông thấy trên bàn có chiếc khánh ngọc, thầy bèn vơ lấy bỏ vào áo. Uống rượu xong, thầy muốn ra ngoài đi giải, đột nhiên thấy cô con dâu của chủ nhà đi qua trước mặt và liếc mắt đưa tình với thầy, thầy bèn tiến lên ôm lấy cô ta và đè xuống đống rơm. Đương lúc hấp dẫn như vậy, thầy bỗng kêu thét lên. Cả nhà đổ ra thì thấy một con trăn lớn đang quấn lấy thầy làm cho thầy sắp gẫy xương. Con trăn nói nhỏ bên tai thầy:
-Mày là bọn gian dâm, trộm cướp, còn khoe mẻ thế thiên hành đạo nữa thôi? Mày hãy bò bốn chân và sủa gâu gâu ba tiếng thì tao tha cho. Quá đau đớn, thầy phải quỳ xuống làm chó sủa gâu gâu thì con trăn biến mất. Từ đó, thầy Ba không còn làm pháp sư nữa!
TRICH "NHỮNG CON CÁO ĐỎ"
___

(2).Thầy pháp hay pháp sư là thầy phù thủy chuyên lo việc cúng tế, ma chay, trừ tà khử ma, yếm bùa chú.. .Thầy pháp cũng như thường dân, nghĩa là lập gia đình, ăn mặn, trong nhà lập điện thờ thần, thánh. Khi cúng xong, gia chủ thường tạ bằng tiền bạc, lễ vật. Ca dao có câu:
"Chập chập rồi lại cheng cheng,
Con gà nào béo để riêng cho thầy!"

No comments: