ĐÊM TRĂNG
Tác Giả: Vương Ngọc Long
ThÃp thoáng HÜÖng giang m¶t cánh Çò,
Læn tæn g®n sóng nܧc tuôn b©.
Lung linh træng tÕa, sông huyŠn äo,
LÃt phÃt sÜÖng bay, ÇÃt tÕ m©.
Ti‰ng quÓc ven b© Çau då nܧc,
Hò ai dÆy sóng, chånh lòng tÖ.
Xa nghe chuông Ç° hÒi Thiên Mø,
Nghiêng mái sÀu riêng cõi xa mÖ.
HUẾ NGỌC
|
Huế có gì để tôi phải thương
Bên ni bên nớ mấy độ đường Hoa lá bâng khuâng tình tím dại Hồn nhiên trong trắng chẳng nhạt phai Mái tóc thề xõa trên bờ vai Cho tôi nhung nhớ tháng năm dài Nón lá nghiêng che đôi mắt ngọc Cho tôi thờ thẫn mộng thiên thu Đóa hồng tươi bờ môi son đỏ Mắt nhung huyền dài các mộng mơ Dáng hồn nhiên sơn ca tình ái Em mỉm cười ngây dại nắng vàng tơ Tuổi học trò êm đềm mây trắng Cho tôi tơ tưởng tháng năm chờ Con đường bóng phượng rợp ngàn hoa Thấp thoáng hàng cây ngỡ bóng nàng Huế có gì để tôi phải yêu Cho tôi mê đắm nhớ nhung nhiều Xao xuyến tâm tư chiều nắng hạ Tình xưa thơm ngát cả hồn tôi Huế có gì để tôi phải thương Bên ni bên nớ mấy độ đường Hoa lá bâng khuâng tình tím dại Ôi nghìn đời tôi vẫn mãi không quên |
CÁM ƠN HUẾ
Vương Ngọc Long
Cám ơn Huế, cám ơn đời,
Cám ơn quê ngoại cho tôi người tình
. Cám ơn một nụ cười xinh,
Người đi tôi nhớ bóng hình đâu đây.
Cám ơn bóng mát tàng cây,
Bên sân trường Luật ngất ngây từng giờ.
Cám ơn
đôi mắt huyền mơ,
Trong
khung trời nhỏ nắng tơ dịu hiền.
Cám ơn mấy
nhịp Trường Tiền,
Sông
Hương mái đẩy cánh thuyền đong đưa .
Cám ơn một
mái trường xưa,
Jean'd
Arc nội trú rào thưa cổng chờ.
Cám ơn
chiếc nón bài thơ,
Hồn thơ
trinh ngát bên bờ Tịnh Tâm.
Cám ơn
em, chiếc cài trâm,
Trâm cài
suối tóc, kiếp tằm tôi vương.
Huế xa
muôn dặm nẽo đường,
Trăm con
phố lạ.. . một phương chung tình!
Dấu Ngọc
Ngà
|
No comments:
Post a Comment