HẠ CA
Em vén tóc cho cao
Trưa nay trời nồng nực Đầu cành xa hoa đỏ trổ ngời Óng ánh nắng mật Ngửng trông giếng khơi tuyệt ngấn mây Đáy biếc toả Tháng tư chói lọi vây Chập chùng lấp loá Ngày nôn nả ngây Diễm lệ kinh hoàng Giấc chon von còn chưa rớt ngã Rực rỡ im vang. Này em dừng nghe Thời gian lặng thiếp cháy Thong thả thong thả Tình si thong thả Lửa đầm say đê mê Long lanh ngút ảo Trên phố xá bừng héo hon Rạng um xanh cây cối Trổi râm ran điệu ve sầu bôn chôn Van vỉ như hớt hải mờ tối Phương hướng nào cũng mở mông lung Quýnh quáng đốm trời diệu vợi. Thả em bên kia chiêm bao nghĩ thoáng Rong suốt giải phân ly Theo đam mê lững thững Ô em quỷ mị mùa hè Sông nước phơi vàng xoá bờ bến Tịch mịch rơi hạt lệ quạnh không. Thản nhiên thản nhiên thôi Tim khờ dại Ngục tù thênh thang đắm tiếng gọi Máu thổ hoa ngầu thắm tươi cười Kìa vầng dương trút rợp huyễn hoặc Biển khô mù hát trầm vong khôn nguôi. 4-74 (Giai phẩm Văn 21.5.1974) |
Các bài cũ của Sơn Trung Thư Trang - http://vanhoavn.blogspot.com
Monday, August 27, 2012
THƠ THANH TÂM TUYỀN
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment