Sunday, August 26, 2012

THƠ NGUYỄN TRÃI


夏日漫成
傳家舊業只青氈,
離亂如今命苟全。
浮世百年真似夢,
人生萬事總關天。
一壼白酒消塵慮,
半榻清風足午眠。
惟有故山心未斷,
何時結屋向梅邊。 

Hạ nhật mạn thành 
 
Truyền gia cựu nghiệp chỉ thanh chiên,
Ly loạn như kim mệnh cẩu tuyền.
Phù thế bách niên chân tự mộng,
Nhân sinh vạn sự tổng quan thiên.
Nhất hồ bạch tửu tiêu trần lự,
Bán tháp thanh phong túc ngọ miên.
Duy hữu cố sơn tâm vị đoạn,
Hà thì kết ốc hướng mai biên.

  CẢM HỨNG NGÀY HẠ

Nghiệp xưa còn lại tấm chăn thôi,
  Sau loạn mà thân được sống rồi!
  Cuộc thế trăm năm đều giấc mộng,,
  Đời người muôn việc thảy lòng trời!
  Một vò bạch tửu tan lo lắng,
 Nửa chiếu thanh phong dược ngủ vùi.
 Lòng nhớ non xưa chưa đứt đoạn,
  Bao giờ dựng trại ở bên mai?












夏日漫成

雨過庭柯長綠陰,
蟬聲宮徵奏虞琴。
窗前黃卷公媒睡,
戶外青山故索吟。
晝靜乾坤寬道思,
人間名利醒初心。
回頭三十年前事,
夢裡悠悠更莫尋。

 Hạ nhật mạn thành
 Vũ quá đình kha trưởng lục âm,
Thiền thanh cung chuỷ tấu Ngu cầm.
Song tiền hoàng quyển công môi thuỵ,
Hộ ngoại thanh sơn cố sách ngâm.
Trú tĩnh càn khôn khoan đạo tứ,
Nhân gian danh lợi tỉnh sơ tâm.
Hồi đầu tam thập niên tiền sự,
Mộng lý du du cánh mạc tầm

CẢM HỨNG NGÀY HẠ
  Cây cối thêm xanh lúc tạnh mưa,
  Tiếng ve réo rắt dạo cung tơ.
  Trước hiên đọc sách, lim dim ngủ
  Ngoài cửa nhìn non bát ngát thơ.
  Ngày tĩnh đất trời, vui ý đạo,
  Người nhàn, danh lợi, tĩnh lòng xưa.
   Ngoảnh đầu ba chục năm qua vút,
   Mộng cũ tìm đâu? Một giấc mơ.!
                                                        Sơn Trung dịch
 

端午日
天中共喜值佳辰,
酒泛菖蒲節物新。
進帖當年思永叔,
沉湘底事嘆靈均。
闢邪不用絲纏臂,
隨俗聊為艾結人。
願把蘭湯分四海,
從今澡雪舊污民。


Đoan Ngọ nhật


Thiên trung cộng hỉ trị giai thần,
Tửu phiếm xương bồ tiết vật tân.
Tấn thiếp đương niên tư Vĩnh Thúc,
Trầm Tương để sự thán Linh Quân.
Tịch tà bất dụng ti triền tý,
Tùy tục liêu vi ngải kết nhân.
Nguyện bả lan thang phân tứ hải,
Tòng kim tháo tuyết cựu ô dân. 


NGÀY ĐOAN NGỌ
Mừng ngày Đoan ngọ buổi ban trưa
Bánh trái thơm tho lại rượu trà.
Tưởng sớ ông Âu nơi Đế khuyết
Nhớ thân chàng Khuất bến Mịch La 
Nếu chẳng đeo giây  trừ   quỷ quái
Cũng nên treo ngãi trấn tà ma.
Xin đem lan dược cho thiên hạ
Nguyện sẽ vì dân tẩy vết dơ.

 
(1). Vĩnh Thúc:Tự của .Âu Đương Tu đòi Tốnh Nhân Tôn, ông thường dân sớ can vua về việc bãi chức nhiều quan đại thần.
(2).Đoan Ngọ (còn gọi là Đoan Dương, Đoan Ngũ, Trùng Ngũ hay Trùng Ngọ): ngày mùng 5 tháng 5 Âm lịch, năm 290 trước Tây lịch, Khuất Nguyên, tự là Linh Quân, làm đến chức Tả đồ đời Sở Hoài Vương (Trung Quốc), vì hai lần bị gièm pha do ghen tài nên tự vẫn ở sông Mịch La (tức sông Tương). Về sau dân nước Sở cứ đến ngày ấy tổ chức đua thuyền, ngụ ý để vớt thi hài Khuất Nguyên
 

No comments: