Sunday, August 26, 2012

GS. NGUYỄN VĂN PHÚ * PHẬT GIÁO

con chim ngộ đạo
Nguyễn văn Phú


Trời thanh cảnh vắng, gió mát trăng trong, Rời khỏi cổng chùa, tổ Huệ từ thong thả bước theo con đường nhỏ dẫn vào rừng.
Dáng dấp khoan thai, bước chân nhẹ nhàng, Ngài tới giữa rừng lúc nào không hay. Rừng thưa, ánh trăng xuyên kẽ láchiếu tỏ tảng đá trên đó Ngài ngồi. Chợt có tiếng sột soạt đâu đây.
Một con chim bay sà xuống đất, đậu dưới chân Ngài, cúi đầu cung kính.
Ngài cất tiếng hỏi:
- Nhà ngươi có điều chi trong lòng ?
Con chim nói:
- Bạch hòa thượng, con tu đả nhiều kiếp, nay đang bị đọa làm chim, suốt ngày dùng mõ gõ vào thân cây rỗng, người đời gọi là con chim gõ mõ.
-Vì cớ gì bị đọa, khá kể ta nghe!
- Bạch hòa thương, trong một kiếp trước, con quy y, ăn chay, giữ giới, làm công quả tại các chùa. Được sanh về cõi nhơn, hưởng đời kiếp này sung sướng, con vẫn không quên tu tâm, dưỡng tánh, và sau đó lại được quả báo vào đường lành, lên cõi nhơn cao quý hơn nữa.Con thắc mắc tại sao con vẫn chưa lên đến cõi thiên?
- Con chỉ thắc mắc thế thôi à ?
-Dạ không, lòng con còn ấm ức.
- Con ơi, riêng việc ấm ức của con, oán trách trời đất không biềt công hạnh tu hành của con đã làm cho con giảm đi rất nhiều phước đức rồi. Con chưa nói hết đấy con ạ. Con còn gây ác nghiệp nào không nhỉ?
- Bạch thầy, con đã suy nghĩ nhiều, sám hối nhiều, mỗi tháng sám hối hai lần vào vào các ngày 14 và 30, con biết chắc con đã gây khẩu nghiệp quá nặng. Thầy con có dạy con cùng các bạn đồng đạo rằng các con gây được chút nghiệp lành nào thời vài ngày sau cái miệng các con lại xóa đi hết ráo!
- Dù sao ta cũng chưa hiểu được vì lý do gì mà con lại bị đọa làm kiếp chim gõ mõ như thế này. Có lẽ con chưa sám hối hết chăng?
- Bạch thầy, kiếp trước ngày nào con cũng tụng kinh, sư Pháp Đạt trong kinh Pháp Bảo Đàn khoerằng tụng được ba ngàn bộ kinh Pháp Hoa, nói thật con tụng nhiều hơn thế .Pháp Hoa là vua của các kinh. Pháp Hioa khai thị ngộ nhập Phật tri kiến.Con chắc rằng trì tụng như vậy, con được nhập tri kiến rối, thế nào con cũng đã ngộ đạo, có ngờ đâu con bị đọa như thế này.
- Con ơi, trong khi tu hành như vậy,con có đàm đạo, hồii lâu với một vị đạo sư nào không?
- Dạ có.Có một vị đạo sư từ xa tới đàm đạo với con rất lâu. Ngài hỏi con nhiều câu con không nhớ rõ.
- Con không nhớ rõ nhưng ta có thể nhớ dùm con. Con mong cầu ngộ đạo, con đã quên căn bản của đạo Phật là vô ngã. Cái "ngã" của con lớn quá. Đã thế, cái " mạn", cái " kiêu" của con cũng lớn không kém. Này con ơi, làm gì có " chứng" làm gì có " đắc". Con tụng tâm kinh hằng ngàymà con chẳng biết áp dụng. Vô ngã, vô pháp, vô chứng. vô đắc mà làm gì có có người chứng,có người đắc. Gõ mõ, tụng kinh mà chẳng chịi hiểu, hiểu mà chẳnbg chịu hành. Thế thì tu ở chỗ nào?
Con chim chợt tỉnh ngộ, lạy tạ hoà thượng bay vụt đi.
Từ đêm hôm đó, người ta không còn nghe tiếng con chim gõ mõ trong rừng khuya. Không biết tại sao. Riêng hòa thượng, Ngài biết con chim gõ mõ đã được giải thoát.
Nguyễn Văn Phú
( góp nhặt)
BACK

No comments: